Dàn ý
Mở bài: Giới thiệu cây bàng mà em định tả
- Cây bàng được trồng ở đâu?
- Trồng từ bao giờ?
Thân bài:
- Tả bao quát
+ Cây bàng cao khoảng bao nhiêu?
+ Cây bàng có hình dáng thế nào?
- Tả chi tiết
+ Thân cây bàng thế nào?
+ Cây bàng có nhiều cành không? Các cành ra sao?
+ Lá bàng như thế nào?
+ Quả bàng có đặc điểm gì?
+ Cây bàng gắn bó với em thế nào?
Kết bài: Nêu suy nghĩ hoặc tình cảm của em với cây bàng
Bài siêu ngắn
Hình ảnh cây bàng ở sân trường đã để lại rất nhiều ấn tượng trong em ngay từ khi em lần đầu đến trường.
Cây bàng ở góc trái của sân trường. Thầy hiệu trưởng nói nó được trồng ngay từ khi trường em mới thành lập. Vậy là nó đã trở thành nỗi nhớ của nhiều thế hệ anh chị học sinh đã trưởng thành từ mái trường này. Cây bàng này rất to nên nổi bật ở sân trường. Nó cao đến tầng ba của trường, cành lá cứng cáp, xum xuê vươn ra rất nhiều phía. Thân cây bàng rất to, em và bốn đứa bạn vòng tay nhau mới ôm được thân cây. Rễ của cây bàng rất nhiều và dài, mọc trồi lên cả mặt đất, cong cong trông như các chú rắn.
Cây bàng tuy vậy nhưng ăn mặc giản dị lắm. Bao giờ cây cũng chỉ khoác trên mình một tấm áo nâu sần sùi và hay đội chiếc mũ màu xanh. Cây bàng rất đẹp, ngay cả mùa đông cũng vậy. Mỗi khi mùa đông đến, cả cây bàng lại đội chiếc mũ màu đỏ chứ không còn đội chiếc mũ xanh của mùa hè nữa và cây càng lộ rõ vẻ cứng cáp, khỏe mạnh. Hết kì một thì cây bàng đã trở thành người bạn thân thiết của em và các bạn. Hàng ngày sau những tiết học căng thẳng, mọi người lại ngồi vây xung quanh cây bàng đọc sách, truyện.
Em rất yêu quý cây bàng, đó là người bạn không thể thiếu đối với em. Sẽ không bao giờ em quên được hình ảnh cây bàng.
Các bài mẫu
Bài tham khảo 1:
Ở giữa sân trường Trần Hưng Đạo, phía trước mặt phòng giáo viên, gần cột cờ cao chót vót là chỗ đứng của cây bàng.
Ngày em chuyển sang trường khác, cây mới trồng được vài năm nên trông còn "ốm" lắm. Thế mà bữa nay khi về thăm trường cũ, chúng em vô cùng ngạc nhiên thấy cây bàng cao lớn, khỏe mạnh hẳn lên, cành lá tỏa ra nhiều tầng trông như những bậc thang, rất đẹp mắt. Trên đỉnh cao kia là trời mây trôi lãng đãng cùng với những tiếng chim sẻ ríu rít trò chuyện với nhau.
Chúng em tha thẩn bên gốc bàng, vừa rù rì nói chuyện vừa tò mò nhìn thân cây có vỏ màu xám, nham nhảm. Gốc cây nâu xỉn mà lá cây lại vô cùng xanh tươi.
Mùa thu trong Nam không đậm nét như ngoài Bắc nhưng cũng đủ làm cho những chiếc lá bàng to màu xanh thẫm từ từ chuyển sang màu vàng pha đỏ, có những chấm đen rồi dần dần pha màu nâu. Gặp cơn gió nhẹ thoảng qua, đôi ba chiếc lá vàng lìa cành, chao qua chao lại rồi rớt xuống sân trường. Bây giờ mới chỉ là đôi ba chiếc lá vàng rơi nhưng rồi một hai tháng nữa, lá bàng sẽ dần dần rụng hết, thân cành của nó sẽ trờ nên khẳng khiu, gầy guộc, lỏng chỏng in trên nền trời. Mùa ấy, bàng không đẹp, nhưng biết làm sao được ?
Rồi từ những thân cành khẳng khiu ấy, những lộc non sẽ nhú lên, cây bàng sẽ trở lại xanh tươi, một màu xanh nõn nà, óng ả. Bàng thay áo mới và bàng ra hoa, kết trái. Những bông hoa trăng trắng, những quá bé tí ti ẩn mình giữa màu xanh của lá. Vào mùa ấy, có dịp đi ngang qua trường, bạn sẽ nếm món xôi đậu gói gọn trong lá bàng, ngon tuyệt. Em chưa được thấy trái bàng chín nhưng một bạn ở cạnh trường kể cho em nghe: khi chín, quả bàng màu vàng sẫm, cùi ăn ngòn ngọt, thơm thơm và nếu đập lần xơ trắng vừa cứng vừa dai của hạt bàng, ta sẽ thấy lớp nhân trắng, ăn bùi bùi như nhân đậu phộng.
Hồi còn học ở trường, mỗi phiên trực nhật, chúng em đến tưới nước cho cây bàng này. Chúng em còn lấy cọc làm hàng rào cho bàng, cốt nhắc các bạn đừng ngắt lá, bẻ cành để bàng mau lớn. Cây bàng khẳng khiu ngày nào, ngoảnh đi ngoảnh lại đã lớn nhanh quá, tỏa rộng bóng mát che nắng cho chúng em chơi đùa trong sân.
Tuy không còn học ở trường nữa nhưng cây bàng vẫn là hình ảnh thân thương, như một người bạn tốt luôn luôn chờ đợi em ở sân trường mỗi lần em về thăm như hôm nay.
Bài tham khảo 2:
Gần nhà em trồng rất nhiều loại cây nhưng em thích nhất là cây bàng đầu ngõ.
Cây bàng cao lớn như một vệ sĩ lặng lẽ âm thầm. Thân cây hơi sần sùi, khoác tấm áo màu nâu trầm tĩnh. Thân nó to, một vòng tay em ôm không xuể, từ đây mọc ra nhiều cành đâm ngang, thành nhiều tầng nhìn rất rõ. Gốc cây vững chắc bám sâu vào lòng đất. Nó có nhiều rễ ăn ngang trồi lên khỏi mặt đất như những con trăn khổng lồ. Tán cây xoè rộng, nhìn từ xa như một cây dù xanh khổng lồ. Cành lá sum suê, mùa hè xòa bóng mát căn phòng em ở trên tầng hai. Mỗi sáng sớm, ẩn mình trong cái dù ấy, những cô chim họa mi cất giọng hót véo von. Các cành cây vươn ra xa với những chiếc lá bàng to, xanh ngắt. Lá bàng hay bị một loài sâu nào đó gặm nhấm nên có những lỗ nhỏ nhìn dày đặc. Vào mùa thu, một cơn gió nhẹ thổi qua làm những chiếc lá bàng nhè nhẹ rơi xuống đất. Đến mùa hè, hoa bàng nở rộ rồi những quả bàng cũng ra đời. Chúng lớn dần thành những trái xanh xanh. Trái bàng chín có vị chua ngọt, chan chát, lũ trẻ con chúng em rất thích ăn, lại còn có cả nhân bàng bên trong ăn rất ngon và bùi. Em yêu cây bàng lắm. Cây che bóng mát cho căn phòng của em và cây thay đổi trong bốn mùa: mùa hè tốt tươi, mùa thu thay lá, trụi cành khi đông tới và đâm chồi nảy lộc khi xuân về. Cây bàng còn chứng kiến biết bao kỉ niệm tuổi thơ của em, những trưa hè trốn ngủ cùng chúng bạn trèo lên cây và bị bố cho ăn đòn..
Mỗi lần nhìn cây bàng em lại càng thấy thêm yêu và quí mến nó. Nó như người bạn gần gũi của em vậy.