Dàn ý
Mở bài: Giới thiệu về ca sĩ mà em định tả
- Đó là ca sĩ nào?
- Vì sao em lại tả ca sĩ đó?
Thân bài:
a. Trước buổi biểu diễn
- Không gian xung quanh như thế nào?
- Khán giả có hoạt động gì?
b. Trong buổi biểu diễn
- Ca sĩ đó xuất hiện như thế nào?
- Ngoại hình của ca sĩ đó thế nào?
+ Trang phục
+ Mái tóc
- Ca sĩ đó trình bày bài hát nào?
c. Sau buổi biểu diễn
- Ca sĩ giao lưu với khán giả thế nào?
- Khi ra về, ca sĩ đó thế nào?
Kết bài:
- Cảm nhận của em về buổi biểu diễn đó
- Tình cảm của em về người ca sĩ
Bài siêu ngắn
Trong một lần đi chơi Honda - Luôn Vì Bạn, em đã được đứng xem màn biểu diễn của ca sĩ Sơn Tùng M-TP
Trước buổi biểu diễn, không khí biểu diễn thật sôi động, những ánh đèn màu sáng lấp lánh. Có rất nhiều khán giả đến xem, chủ yếu là những bạn lứa tuổi thanh thiếu niên. Từng nhóm tụ tập lại với nhau, cũng có những gia đình đi xem. Em thấy có rất nhiều bạn cầm những hình ảnh của ca sĩ. Trong buổi biểu diễn, ca sĩ Sơn Tùng xuất hiện thật bảnh bao và trẻ trung, và anh không quên gửi tới tất cả khán giả một nụ cười làm bao nhiêu người điêu đứng. Sự xuất hiện nhận được sự hoan nghênh nhiệt tình và nồng nhiệt từ khán giả. Anh ấy mặc bộ vest với phong cách như một quý ông lịch lãm như hình tượng mà khiến bao nhiêu người đổ gục vì anh. Những bài hát anh trình diễn vô cùng quen thuộc như: Em của ngày hôm qua, Hãy trao cho anh Snoop Dog v.v........
Sau buổi biểu diễn , những bài hát kết thúc là lúc khán giả giao lưu với ca sĩ. Nhiều bạn trẻ xin chữ ký và chụp hình cùng thần tượng. Ca sĩ vui vẻ ký tặng nhiều fan hâm mộ và những người yêu mến. Ca sĩ rời đi trong sự tiếc nuối của nhiều người trong đó có em.
Em là người hâm mộ và rất vui khi được xem thần tượng biểu diễn. Ca sĩ Sơn Tùng là một ca sĩ rất tài năng, anh không chỉ hát hay mà đóng phim cũng giỏi. Đối với em đây là một trong những buổi xem ca nhạc rất đáng nhớ.
Các bài mẫu
Bài tham khảo 1:
Đang ngồi chơi, bỗng em nghe thấy tiếng giới thiệu trên ti vi nhà mình: Các bạn thân mến! Mở đầu chương trình ca nhạc hôm nay, ca sĩ Trần Tiến sẽ biểu diễn bài Mặt trời bé con. Em vội bật dậy, chạy lên xem. Hay quá! Bài này em rất thích mà.
Em chăm chú nhìn lên màn hình nhỏ. Chú Trần Tiến ôm cây đàn ghi-ta nhanh nhẹn bước ra sân khấu. Em hồi hộp chờ đợi. Chú ca sĩ gảy đàn. Điệu nhạc quen thuộc vọng vào tai em. Một giọng hát trầm trầm vang lên: “Ngoài kia có cô bé...!”. Hay quá! Chú Trần Tiến giả bộ nhòm ngó, rồi lấy ngón tay làm mắt tròn, y như như trong lời bài hát, trông thật là buồn cười. Em vừa nghe vừa rung đùi, hát thầm. Giọng chú Tiến trầm xuống. Hai tay chú đặt lên ngực, cái đầu lắc lắc vẻ hóm hỉnh: “ Hạnh phúc quá đơn sơ, mà tôi đâu có ngờ...”. Bỗng chú hát cao lên, mắt nheo nheo: “Trời mưa quá em ơi...” Thật là vui nhộn, em vỗ tay đồm độp. Cái miệng chú cười thật tươi. Đang hát vui như vậy thì chú lại cúi gập người, mặt nhăn nhăn nhó nhó, vẻ thương tiếc. Giọng chú hạ xuống: “Bài ca ướt mất rồi, còn đâu?”. Em reo lên "Tài quá!”, chú hát lúc trầm lúc bổng lời hát đã đi sâu vào lòng em. Thỉnh thoáng, chú lại cầm vạt áo com-lê màu sáng. Tay chú giang rộng, hát cao lên “tôi đâu có ngờ”. Chú Tiến không ngừng nhún nhảy. Em vừa nghe vừa lắc lư người thích thú. Chú Trần Tiến hát thật hay, phải gọi là mê li. Đoạn cuối, chú hát rất đạt. Từ cái miệng rộng của chú luôn xuất hiện những nụ cười hóm hỉnh. Chú hát cao lên, em tưởng nhơ bay vút lên tận mây xanh. Tay chú giơ cao, ngón tay giả làm mặt trời bé con. Chú hơi cúi người, lấy tay chìa ra trước. Đôi mắt chú mở to. giọng nhanh mà vui nhộn “La la lá, là la la..”. Chú ngừng một lát để hát tiếp đoạn hai. Từng khúc nhạc vang lên rộn ràng. Em chạy đến mở to tiếng trong ti-vi. Chú Trần Tiến cầm một bông hoa hé nở vừa ngửi vừa nheo mắt. Chú ấy thật là trẻ con. Vừa đánh đàn, chú vừa đi trên sân khấu cười tươi. Một giọng hát quen thuộc lại cất lẽn. Có lúc, chú vuốt mái tóc điểm bạc, cười ngượng nghịu làm em kêu lên:
- Chú Trần Tiến này nhộn quá!
Lúc hát gần xong, người chú hơi ngả ra sau. “Lá la...”.
Thôi! Thế là bài hát chấm dứt. Nhìn lên ti vi, em tiếc ngẩn ngơ, chỉ muốn chú Tiến hát nữa, hát mãi.
Bài tham khảo 2:
Vào một buổi tối, em được mẹ đưa đi xem ca nhạc Ga-la ở Cung Văn hoá hữu nghị Việt - Xô. Đến giờ mở màn, từ bên trong, một cô gái nhẹ nhàng bước ra cúi đầu chào khán giả. Tiếp đến, âm nhạc vang lên, ánh đèn đủ màu sắc bật sáng cả sân khấu. Rồi tiếng nói thanh thanh của cô gái nào bên trong vọng ra: “Mở đầu chương trình, ca sĩ Ngọc Ánh biểu diễn bài “Lời ru của biển”. Em nói với mẹ: “Cô Ngọc Ánh đã hát trên vô tuyến đấy mẹ ạ!”
Ca sĩ Ngọc Ánh bước lên, cô gọn gàng trong bộ áo dài màu trắng thêu hoa mai nổi bật trên nền áo. Cô có dáng người dong dỏng rất hợp với bộ trang phục. Khuôn mặt trái xoan của cô rực rỡ trong ánh đèn đủ màu sắc, nét mặt cô như vui hơn, tiếng hát cô trong vắt như dòng suối mát cuốn hút sự theo dõi của khán giả. Trên đôi môi thắm hồng, cô nở một nụ cười duyên dáng. Lúc đó, cô để lộ hàm răng trắng muốt đều đặn, lấp lánh như những viên ngọc xinh. Làn da trắng mịn như cành hồng nhung bởi tô thêm một lớp phấn. Hàng mi dài che chở cho đôi mắt long lanh như giọt sương mai, cặp mắt ấy chứa đựng niềm hân hoan của người ca sĩ. Mái tóc đen nhánh, mượt mà của cô dài ngang lưng càng làm cho cô thêm dịu dàng hơn.
Những động tác uyển chuyển nhẹ nhàng, khi cô giơ tay lên, khi cô bỏ tay xuống. Xem cô Ngọc Ánh biểu diễn mà em không rời mắt khỏi sân khấu. Nghe hát, em như được ca sĩ Ngọc Ánh giới thiệu về biến cả, về thế giới đại dương, cho em hiểu về những con tàu đang lênh đênh trên sóng nước. Em như được bay bổng nơi vùng biển theo lời hát êm đềm của cô.
Chỉ gặp cô được ít phút nhưng em cảm thấy tình cảm giữa em và cô thật gần gũi. Buổi biểu diễn của cô đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc. Ước gì em có được giọng hát hay như cô.