Dàn ý
1. Mở bài: Giới thiệu sự việc mà em đã làm (giúp bà cụ qua đường, nhặt được của rơi trả lại người mất, tham gia nhóm thiện nguyện...)
2. Thân bài:
a. Hoàn cảnh xảy ra việc:
- Vì tối hôm trước em ngủ muộn vì phải thức khuya học bài nên sáng em dậy muộn và đi học muộn
- Trên đường đi học, em nhìn thấy mà bà lão già khom khom chuẩn bị qua đường
- Chắc vì bà già nên khi qua đường bà còn rụt rè và lo sợ
- Em chấp nhận đi học muộn để giúp bà cụ qua đường
b. Diễn biến sự việc:
- Em chạy đến hỏi bà cần tôi giúp đỡ không?
- Bà lão trả lời em một cách chậm rãi rằng “bà muốn qua đường nhưng xe đông quá nên bà sợ”
- Em đề nghị giúp bà qua đường
- Thoạt đầu bà còn đắn đo suy nghĩ, nhưng nhìn em hồi lâu rồi bà đồng ý
- Em cầm tay bà dẫn bà qua đường; tay bà run run nhưng ấm áp vô cùng
- Trong lúc qua đường hai bà cháu nói chuyện hỏi thăm về nhau
- Em tới trường thì đã vào giờ học, tôi phải chịu phạt vì đi học muộn
- Em về tôi vui vẻ kể cho ba mẹ nghe
- Ba mẹ khen em ngoan, biết giúp đỡ người khác.
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ về việc làm của mình
- Em tự hào về việc làm của em
- Em sẽ cố gắng để làm nhiều việc khác để ba mẹ vui lòng hơn nữa
Bài mẫu
Bài tham khảo số 1
Tất cả chúng ta ai ai cũng muốn mình làm được một điều tốt cho mọi người, dù việc đó nhỏ hay lớn thì điều do cái tâm của mọi người. Còn riêng tôi, tôi không bao giờ quên được hình ảnh cụ bà đáng thương ngồi xin ăn trên vỉa hè.
Một hình ảnh cách đây hơn một năm, khi trên đường tôi đi học về thấy một bà cụ đang ngồi xin ăn hai tay run lẩy bẩy trông có vẻ đói lắm. Thấy thế, tôi chạy lại kế bên bà khẽ nói:
- Bà ơi bà! Chắc bà đói lắm phải không ạ? Bà chờ một tí cháu chạy lại đằng kia mua thức ăn cho bà nhé!
Bà cụ đáng thương nhìn tôi và nói thì thầm với tôi:
- Bà cám ơn cháu rất nhiều lắm! Cháu ngoan quá!
Thế là tôi chạy một mạch đến chỗ cô bán bánh bao rồi mua cho bà một cái, và quay lại hàng nước mua cho bà một chai nước ngọt bỏ vào túi ni lông mang đến cho bà. Và hai tay mời bà dùng:
Con mời bà dùng cho đỡ đói, thưa bà!
Một lần nữa tôi lại thấy trên khuôn mặt nhăn nheo của bà chứa ẩn một điều gì đó rất đáng thương. Bà liền nói:
- Bà cảm ơn cháu nhiều lắm. Tuy cháu còn nhỏ nhưng tấm lòng cháu biết thương yêu những kẻ nghèo hèn giống như bà. Bà rất cảm động.
Hai hàng nước mắt tôi không biết từ nơi đâu cứ tuôn trào trên khuôn mặt, thưa với bà:
- Bà ơi ! Bà không cần cám ơn cháu đâu, đây là tấm lòng của cháu xem bà như là bà của cháu ở nhà vậy. Còn có nhiều bạn cùng lứa tuổi cháu cũng thương yêu người già lắm bà ạ !.
Tôi ngồi cho đến khi bà ăn xong rồi mới thưa bà trở về nhà kẻo bố mẹ mong chờ. Sau đó, tôi lấy ra số tiền nhỏ mà bố mẹ cho làm quà rồi xin biếu cho bà.
Ngày nào cũng vậy, khi đi học về là tôi ghé lại thăm bà mua thức ăn biếu bà và hai bà cháu ngồi tâm sự với nhau rất vui.
Bố mẹ sau khi biết được chuyện thì rất vui. Bố mẹ khen tôi ngoan ngoãn, biết thương yêu người khác. Tôi cũng cảm thấy rất vui và tự hào vì đã làm được việc tốt khiến bố mẹ tự hào.
soanvan.me
Xem thêm các bài tham khảo khác tại đây: