Dàn ý
Mở bài: Giới thiệu về chú khỉ mà em định tả
- Hoàn cảnh gặp được chú khỉ
- Địa điểm gặp chú khỉ
Thân bài:
- Tả hình dáng
+ Vóc dáng
+ Bộ lông
+ Đầu
+ Tay, chân
+ Đuôi
- Tả hoạt động
+ Khỉ nô đùa với nhau như thế nào?
+ Khi có người đưa thức ăn, chú khỉ thế nào?
Kết bài: Cảm nghĩ của em về chú khỉ
Bài siêu ngắn
Trong tất cả địa điểm mà em được đi chơi từ bé đến giờ, địa điểm em thích nhất là vườn bách thú. Vì ở đó có rất nhiều loài động vật với đủ hình dáng, màu sắc mà em chưa từng được thấy. Thế nhưng mỗi lần đến đây chơi, em đều đến thăm một chú khỉ nhỏ mà em có cảm tình nhiều nhất.
Chú khỉ ấy có màu nâu đỏ, chỉ cao hơn đầu gối người lớn một chút. Với hai tây dài và đôi chân chắc khỏe, chú thoăn thoắt leo trèo trên cành cây và chơi đùa cùng những chú khỉ choai choai khác. Dường như chú khỉ ấy cũng nhận ra em nên vừa thấy em liền tuột xuống đất chạy lại gần bờ rào ngăn cách chìa tay ra. Thấy nhiều người bắt tay với mình, chú lại càng khoái chí nhảy cẫng lên.
Ngắm đàn khỉ chừng gần nửa tiếng, thấy đã muộn em đành phải theo ba mẹ đi về. Nhìn những chú khỉ cứ với tay ra xin xỏ khi khách rời khỏi chuồng mới đáng yêu làm sao. Em sẽ cố gắng học thật tốt để lại được đến đây thăm thú.
Các bài mẫu
Bài tham khảo 1:
Nhân ngày Quốc tế thiếu nhi, em được bố mẹ cho đi thăm sở thú. Ở đây, em đã được thấy một chú khỉ rất đáng yêu.
Chú khỉ con này nổi bật nhất trong đàn, với bộ lông màu nâu vàng. Lông của chú không mượt, trái lại nó hơi xù lên, trông ngộ ghê! Khuôn mặt chú gần giống hình tam giác, má hóp lại, gò má nhô cao như người già. Đôi mắt chú tròn xoe, liến láu nhìn quanh, trông thật tinh ranh. Mũi nó rất cao, nhưng hơi hếch lên, nhìn rõ cả hai lỗ mũi, trông rất nghịch ngợm. Miệng nó rộng đến tận mang tai, nhất là những lúc nó ngoác miệng ra cười, trông càng rộng hơn. Nó rất hay cười, nhưng vì hàm của nó chìa ra, nên trông lúc nào cũng nhăn nhở. Những chiếc răng nhỏ hơn răng người, nhưng trắng như sữa. Thân hình chú khỉ này hơi gầy, nó ngồi trên cành cây trông rúm ró. Tuy vậy, nhưng nó nhanh lắm đó. Với đôi tay dài lòng khòng, những ngón tay gần giống tay người và đầy lông lá, nó có thể đu bám chắc và chuyền cành nhanh thoăn thoắt. Trong chuồng của những chú khỉ, có một cái cây to, để cho các chú chơi đùa như khi ở trong rừng. Thấy mọi người đứng xem, nó có vẻ thích chí, nên trổ tài biểu diễn, mua vui cho mọi người. Đang đứng trên nóc bể, thoắt cái, nó lấy đà, rồi bật nhanh lên một cành cây, một tay bám vào cành, tay kia gãi gãi làm trò. Lúc này, tôi mới nhìn rõ một mảng đỏ dưới mông chú. Thảo nào, ở tấm biển gắn trên chuồng, người ta ghi là “Khỉ đít đỏ”. Mọi người vỗ tay cổ vũ, nó càng khoái chí, buông cả hai tay, dùng đuôi cuốn chặt cành cây, đu mình xuống, miệng kêu “khẹc, khẹc…”. Bỗng chú tuột đuôi rơi xuống, ai nấy đều giật mình, nhưng nhanh như cắt, chú nhảy sang bám vào một cành cây gần đó, rất điêu luyện như diễn viên xiếc. Làm trò chán, nó nhảy xuống, giơ tay ra ngoài hàng song sắt, để xin ăn. Tôi ném cho nó mấy cái bim bim, cả bầy xô lại cướp. Nhưng nó rất nhanh, lúc nào cũng cướp được nhiều nhất, và đưa hết vào mồm, nhai nhồm nhoàm, trông thật tham ăn. Mặc kệ chú đùa nghịch, bên cạnh đó, con khỉ mẹ vẫn đang chăm chỉ bắt giận cho khỉ con – chắc là em của nó. Trông gia đình khỉ cũng rất tình cảm.
Những chú khỉ trong vườn thú, đặc biệt là chú khỉ con tinh nghịch kia thật dễ mến! Tạm biệt những chú khỉ đáng yêu, em mong sao những chú khỉ này sẽ được chăm sóc tốt hơn, để lần sau trở lại thăm vườn thú, em sẽ được gặp lại những chú khỉ tinh nghịch, thông minh, nhưng khoẻ mạnh và xinh xắn hơn.
Bài tham khảo 2:
Những đứa trẻ như tôi thường được cha mẹ dẫn đi sở thú, vườn bách thú. Bởi nơi đây trong lành, gần gũi với thiên nhiên, tốt cho sự phát triển của trẻ nhỏ. Mẹ tôi thường hay nói, đến sở thú để giúp tôi nhận biết tốt hơn về thế giới tự nhiên. Ban đầu, tôi không thích đến đó một chút nào nhưng nghe lời mẹ, tôi cũng đến thử một lần xem sao.
Quả thực khi đặt chân đến vườn thú, tôi đã bị thu hút ngay bởi thảm cỏ xanh mướt và tiếng kêu của bầy khỉ. Tôi liền kéo mẹ đến xem. Những chú khỉ đang nhảy nhót và phát ra tiếng kêu. Len vào giữa đám đông cuối cùng tôi cũng nhìn thấy chúng. Những chú khỉ mình đầy lông lá, một bộ lông màu hung hung ánh vàng hoe hoe lên trong nắng làm tôi buồn cười. Đôi mắt đen to tròn tinh ranh của chúng càng làm tôi bị thu hút. Chiếc mũi cao hếch lên trông thật tếu, lại thêm khuôn miệng rộng, hàm răng chìa ra. Phải nói rằng, nhìn thấy khuôn mặt của chúng khiến tôi vui vẻ hẳn lên. Đôi tay, đôi chân dài lều nghều, cái đuôi dài cong cong xoắn ốc vào bên trong khiến tôi thực sự rất thích thú. Những động tác nhanh nhạy, chuẩn xác, khéo léo của chúng khiến tôi phải trầm trồ. chúng leo lên cây rồi lại nhảy xuống, chạy vòng quanh, khi lại ngồi trên cây túm tụm lại gãi lưng cho nhau. Cả bầy khỉ chẳng hề để tâm đến những thứ xung quanh, chúng cứ hành động theo bản năng, sở thích của chúng. Phải nói rằng, bầy khỉ là trung tâm của sự thu hút trong vườn thú này.
Sau buổi hôm ấy, tôi luôn muốn được đến sở thú một lần nữa để ngắm nhìn những loài động vật sống ở nơi đây.