Viết bài văn tả cảnh thiên nhiên ở địa phương em
Dàn ý
Mở bài: Giới thiệu cảnh đẹp ở quê hương mà em định tả
- Đó là cảnh gì?
- Cảnh đó ở đâu?
Thân bài:
a. Tả bao quát:
Nêu đặc điểm nổi bật của cảnh
b. Tả chi tiết:
- Cảnh bao gồm địa hình gì?
- Nhìn xa cảnh như thế nào?
- Khi đến gần cảnh thế nào?
- Cảnh vật nơi đó như thế nào?
- Con người sinh hoạt thế nào?
Kết bài: Cảm nghĩ của em về cảnh đẹp đó
Bài siêu ngắn
Bài tham khảo 1:
Tháng mười nắng vàng hoe. Ban đêm sao lấp lánh bầu trời xanh. Trăng sáng vằng vặc. Mọi người, mọi nhà trong làng em đều náo nức sửa soạn. Các mẹ các chị đi chợ về sớm hơn. Liềm hái, xe công nông được sửa sang. Lúa ngoài đồng ửng vàng lên. Sớm nay, tiếng gà gáy sáng vừa râm ran, cả làng Bàng đã tấp nập kéo ra đồng đông vui như ngày hội. Vụ gặt đã bắt đầu.
"Ba tháng trồng cây không bằng một ngày trông quả". Một vụ mùa bội thu. Năm năm liền được mùa. Niềm vui hiện lên từng khuôn mặt rạng rỡ. Cây rơm chất đầy, cao ngất, vàng ươm. Lúa vàng óng, khô giòn phơi đầy sân, đóng bao xếp đầy nhà. Tiếng điếu cày của bố rít lên nghe giòn hơn mỗi sáng, mỗi chiều. Mẹ bán thêm lứa lợn, bàn với bố việc sửa nhà.
Cánh đồng làng sau một tuần chỉ còn trơ gốc rạ. Chúng em chuẩn bị thả diều. Sau mùa gặt cả làng vui. Nồi cơm gạo trắng thơm, mẹ xới đầy, giục đàn con mỗi đứa ăn thêm bát nữa.
Bài tham khảo 2:
Đêm nay là ngày trăng rằm nên trăng rất sáng và tròn. Trăng đang trải những ánh vàng khắp không gian.
Ánh nắng chiều vừa tắt, mặt trăng từ từ nhô lên. Lát sau trăng lên cao dần, tròn vành vạnh và vàng óng như chiếc đĩa bạc to. Bầu trời bây giờ trong vắt, thăm thẳm và cao. Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như những viên ngọc quý vây quanh mặt trăng. Mây trắng lững lờ trôi. Thỉnh thoảng có những dải mây mỏng vắt ngang qua mặt trăng rồi dần đứt hẳn. Càng lên cao dường như mặt trăng càng nhỏ lại, sáng vằng vặc. Đưa mắt nhìn không gian xung quanh, đâu đâu cũng một màu vàng dịu mát, êm ái. Ánh sáng phủ lên thôn xóm, làng mạc, đồng ruộng. Ngoài trời gió thổi hiu hiu. Trong vườn, mấy khóm hoa nở trắng xóa, cỏ cây lay động xào xạc. Ánh trăng len lỏi soi vào những bụi cây. Bóng cây nghiêng mình soi xuống bức tường trước hiên nhà tạo nên bức tường hoa thật đẹp. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng mấy bạn hàng xóm thi nhau ca hát. Mấy cụ già ngồi trò chuyện, uống nước trà và ngắm trăng trên vỉa hè. Càng về khuya, cảnh vật càng tĩnh mịch, chỉ có những tiếng côn trùng hòa âm. Ánh trăng sáng đẹp cùng hơi sương ru ngủ muôn loài.
Đêm trăng đã để lại cho em ấn tượng về những cảnh đẹp quê hương. Em mong rằng quê hương mình mãi mãi có những đêm trăng dịu hiền, tươi đẹp như thế.
Các bài tham khảo
Bài tham khảo 1:
Cao nguyên Mộc Châu ở độ cao trên mặt biển 1050 mét thuộc tỉnh Sơn La.
Mộc Châu có những đồng cỏ mênh mông, những đồi chè bát ngát. Đồng cỏ tự nhiên ngày xưa đã được cải tạo trồng được trên 20 giống cỏ có giá trị kinh tế cao. Như giống cỏ voi Cu Ba có búi to rậm rạp, lá dài như lá ngô, nếm vào lưỡi có vị ngòn ngọt. Năm cân cỏ voi này có giá trị hơn một cân bột ngô.
Thảo nguyên đã và đang được cải tạo. Những đồi chè xanh đậm, những bãi cỏ sữa xanh non, những nương ngô xanh rờn. Hàng trăm, hàng ngàn con bò lai béo mập được nuôi để lấy sữa, để lai tạo giống.
Đứng trên cao nguyên Mộc Châu, nhìn về phía tây nam có dãy Sam Sao, dãy Hoàng Liên Sơn như những dãy trường thành che chắn gió nóng mùa hè và khí lạnh mùa đông. Bầu trời trong veo. Tiếng mõ từ đàn bò vẳng lại trong bóng tà dương như khúc nhạc rừng gợi lên bao bâng khuâng man mác. Gió đưa mùi thơm của hương chè từ các thung lũng xa xôi tràn về. Không khí đẫm vị chè, vị cỏ và vị ước mơ.
Nhà máy chè, nhà máy sữa, thị tứ Mộc Châu... là một trong những điểm dừng đáng nhớ của du khách trên đường tới Điện Biên, nơi mà ta hằng mơ ước.
Tiếng suối reo. Và tiếng hát của cô thiếu nữ Thái xinh đẹp dìu dặt trong sương chiều tím biếc, như thực như mơ:
"Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Cố nhớ dáng người trên độc mộc
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa".
Bài tham khảo 2:
Hà Tiên, là điểm cuối cùng của non sông nước Việt, phía Tây Nam cũng là điểm cuối an bài trong lịch sử mở cõi Đàng Trong.
Hà Tiên, tên đẹp như thơ. Cảnh như tranh thủy mặc... Nhớ Hà Tiên, nhớ cảnh đẹp, nhớ thơ. Hà Tiên nổi danh nhờ cảnh đẹp, thơ Chiêu Anh Các" làm đẹp thêm mây nước, hang động, núi non Hà Tiên.
Mạc Thiên Tứ, một đại quan của triều Nguyễn vừa là võ tướng vừa là thi nhân, đã để lại 10 bài thơ chữ Hán vịnh cảnh đẹp Hà Tiên, là người sáng lập ra Tao Đàn "Chiêu Anh Các".
Về với đất Hà Tiên, ta yêu vẻ đẹp thơ mộng của Đông Hồ trong nắng sớm lung linh và những đêm trăng ngời mặt nước. Yêu Thạch Động với dáng núi đơn độc giữa trời mây lồng lộng, và huyền thoại Thạch Sanh vào hang động dùng búa thần, cung tên thần giết Đại Bàng cứu công chúa Quỳnh Nga gặp nạn.
Vượt qua quãng đường Rạch Giá - Kiên Lương dài trên 60 cây số ta sẽ đến với Hà Tiên. Rặng Thất Sơn tím thẫm trên đồng xa phía bên phải. Thùy Dương và rừng tràm mù mịt trải dài. Những ngọn núi đá vôi vút lên nền mây xanh biếc: núi Còm, núi Xà Ngách, núi Trầu, núi Mo So, núi Mây... như những nét chấm phá tuyệt vời trong bức tranh rừng cây, đồng ruộng bao la, vô tận. Ta càng cảm thấy Hà Tiên lộng lẫy, mênh mông.
Qua khỏi Kiên Lương, bỏ lại phía sau là khói trắng nhà máy xi măng, Hòn Quéo, Hòn Me, Hòn Đất (nơi chị Sứ, người con gái An Giang lẫm liệt với kẻ thù) từ hướng Nam, hòn Phụ Tử sừng sững giữa biển xanh, cách bờ vài phút thuyền chèo, một thắng cảnh huyền thoại mà nhà nhiếp ảnh thiên tài Võ An Ninh đã ghi hình từ đầu thế kỉ XX. Rồi dải hòn Chông đột ngột hiện ra, như đàn cá voi lượn lờ đùa vui bơi trên biển cả.
Đi miết về phía Tây, ta có cảm giác tạ từ đại dương đi vào miền núi. Phía trước hai ngọn Đại Tô Châu và Tiểu Tô Châu lừng lững soi bóng mặt nước Đông Hồ. Hai ngọn núi đẹp, xanh um, không cao lắm, mời gọi ta lên đỉnh ngắm nhìn núi non xa, thành quách cũ Hà Tiên thấp thoáng bên kia Đông Hổ bát ngát...
Hà Tiên xưa đã là một cõi biên thùy vững chắc. Một cõi thơ lung linh hồn nước, đậm thấm tình người. Hà Tiên trong cõi thực và Hà Tiên trong cõi thơ để ta mãi yêu, mãi nhớ. Ta thong dong về với "Kim dự lan đào", hòn đảo chắn sóng to gió cả, về với "Bình Sơn điệp thúy", bức bình phong xanh dựng đứng che chở biên thùy. Ta gặp lại "Thạch Động thôn vân", mây tuôn khói tỏa trước hang sâu thăm thẳm, gặp lại "Châu Nhơm lạc lộ", một dải núi ngời ngời chân ngọc, là chốn từng đàn cò trắng lớp lớp sà xuống nghỉ ngơi, tìm tôm cá. Rồi "Nam Phố trừng ba", bãi phía Nam lặng sóng, cả khi mùa biển động, Nam Phố vẫn êm lặng như mặt nước hồ thu. Một chốn thôn trại điền trang sung túc "Lộc Trĩ thôn cư". Một bến đỗ thuyền chài "Lư Khê ngư bạc" đang vẫy mời. Và một dòng sông rộng, êm đềm, xưa kia có thành lũy, quân lính canh giữ biên thùy, đang trôi qua Đông Hồ tìm ra biển cả...
Và Hà Tiên cứ như đi vào quá khứ lớn lao, gặp lại vang bóng một thời xưa gian nan, lừng lẫy. Như say như đắm trong cảnh sắc nước non kiều diễm, ngẩn ngơ trong dòng chảy thơ ca.
Bài tham khảo 3:
Làng tôi có nhiều cảnh đẹp, nhưng với tôi thì con sông Tương là một cánh đẹp mà tôi yêu mến nhất.
Từ núi rừng xa đổ về, dòng sông Tương càng về xuôi càng rộng thêm ra, nước êm đềm xanh biếc. Như một con rồng uốn lượn giữa màu xanh thẫm của đồng lúa, con sông ôm lấy làng Tiên Đô, nơi chôn nhau cắt rốn của tôi. Thằng Lý con chú Thông nói với tôi là có lần nó đã trèo lên ngọn đa làng, nó thấy sông Tương như tà áo, dải khăn thiên lí của cô Huệ đóng vai chèo Thị Mầu lên chùa, đẹp lắm.
Đôi bờ sông là những bãi đay, bãi ngô xanh rờn, những ruộng khoai, vạt rau xanh biêng biếc. Sông Tương hào phóng đã dành cho trẻ chăn trâu, cho lũ học trò làng tôi một bãi rộng để vật nhau và đá bóng trong suốt mấy tháng hè.
Chiếc cầu xi măng ba nhịp cho người và xe cộ đi qua. Ngày nào đi học về, tôi và các bạn nhỏ cũng đứng trên cầu, tay vịn vào lan can mà ngó bóng mình in rõ trên dòng nước cuồn cuộn chảy. Nước lao xao như hát.
Mỗi mùa, sông Tương có một vẻ đẹp riêng. Mùa thu nước sông trong veo, tưởng như có thể nhìn tận đáy. Đã có lần tôi thấy con cá chuối to dẫn đàn rồng rồng đi tìm mồi. Mùa đông, nhiều bãi cát trơ ra, sông Tương như hẹp lại, nước xanh đen. Mùa xuân đến, nước sông cứ dâng lên một ngày một đầy thêm, dòng sông cuồn cuộn uốn mình sau những trận mưa đầu nguồn, sau những cơn mưa rào liên tiếp. Cuối tháng ba sang đầu tháng tư, nước sông Tương chứa nhiều phù sa màu đỏ sẫm. Kênh máng tha hồ chở nước ngọt vào đồng, mang thêm phù sa màu mỡ cho những cánh đồng cao sản.
Làng tôi là đất học, là làng nghề. Thời đánh Mĩ, làng tôi có hơn 200 chàng trai, cô gái ra trận. Tôi cứ vẩn vơ nghĩ là nhờ có con sông Tương mà làng tôi mới nổi tiếng khắp vùng. Đã có lần, tôi làm thơ về dòng sông quê mẹ:Khi mặt trời lên, mặt sông lấp lánh như sao sa. Những buổi trưa nắng đẹp, dòng sông như một dải lụa hồng. Buổi chiều êm ả, sông Tương trở nên dịu dàng kì lạ. Một vài con cá quẫy, một chiếc thuyền câu nhẹ trôi, ba bốn con thuyền chở rau, thực phẩm đi về thị xã... gửi lại bờ tre, ruộng lúa, bãi dâu xanh một giọng hò, một câu hát. Con sông quê mẹ cần mẫn chở tình thương trang trải đêm ngày đi về mọi chốn gần xa. Mẹ tôi bảo: "Con gái làng Tiên Đô nhờ nước sông Tương mà cô nào cũng có nước da trắng, mái tóc dài đen mượt. Con trai hàng xứ say như điếu đổ... "
Bài tham khảo 4:
Cuối xuân, cánh đồng làng Hạ tươi đẹp hơn bao giờ hết, càng ngắm càng mê say.
Ruộng đồng làng Hạ thuộc loại bờ xôi ruộng mật, nhất đẳng điền trong vùng. Ruộng đồng thẳng cánh cò bay. Sớm mai, dưới nắng xuân hồng, lúa tám thơm phơi phới xanh ngắt một màu bao la, tận chân đê. Hương lúa con gái dâng lên thơm ngát như níu giữ đôi bàn chân nhỏ bé của em trên đường đi học. Những vạt đất cao, đất trồng màu, khoai tây, khoai lang, cải thìa, cải bẹ, ngô đậu... xanh biêng biếc, xanh mơn mởn ngọt ngào. Mấy đầm cá có bờ cao, tiếng máy ầm ì đảo nước tung bọt trắng xóa. Hồ sen rộng hơn ba mẫu "lá xanh, bông trắng lại chen nhị vàng" như một bài thơ xuân của quê nhà.
Một vài chiếc nón màu ngà nhấp nhô gần xa. Đàn trâu hiền lành gặm cỏ ven đê; bầy nghé con luẩn quẩn bên trâu mẹ. Gió xuân lướt nhẹ, lá lúa mềm mại non xanh vẫy vẫy, uốn lượn như những làn sóng biếc gợn trên mặt hồ mênh mông. Nắng xuân nhuộm hồng thảm lúa. Lúa như reo như hát cùng gió xuân và nắng mới.
Bước chân em đến trường có lúc như chậm lại. Một hồi trống trường thúc vang. Đàn cò trắng vụt bay lên, xòe đôi cánh trắng phau, nghiêng nghiêng. Dòng kênh xanh trong in bóng đàn cò. Em khẽ reo lên: "Cò ơi, cò chăm chỉ bắt tép và sớm chiều nhẹ bay để tô điểm cho đóng lúa quê ta thêm tươi đẹp, cồ nhé!".
Bài tham khảo 5:
Làng em ở vùng bán sơn địa. Mười năm lại đây nhờ "Tết trồng cây" mà tất cả các đồi trọc đều được phủ một màu xanh bát ngát. Con sông Thuồng Luồng uốn khúc, ôm lấy xã Bình Minh quê em.
Cảnh buổi chiều nhất là những buổi chiều hè, ở quê em thật đáng yêu, đáng nhớ. Nhờ chăn nuôi phát triển, gia đình nào cũng có ba bốn con trâu bò. Anh Lý - triệu phú làng Đồi - có một đàn bò 38 con; năm nào anh cũng xuất chuồng một tá, thu về mấy chục triệu. Hình ảnh đàn bò, cổ đeo mõ, nối đuôi nhau đi về thôn trong tiếng tù và khi mặt trời lặn xuống sau đồi Con Gà là một
Hình ảnh thân thuộc, yên vui thanh bình. Lũy cò của bác Năng rộng hơn ba mẫu, lũy tre ken dày, chiều đến có hàng nghìn con cò trắng đi ăn đồng xa kéo về tụ hội. Có nhìn thấy đàn cò dang rộng đôi cánh trắng, xếp hàng cánh cung bay lượn trên lũy tre làng, trên sông Thuồng Luồng mới cảm thấy vẻ đẹp hữu tình của buổi chiều quê hương em.
Chiều nào đi học về, chúng em cũng dừng lại bên bờ sông say sưa ngắm nhìn các lồng cá, những con thuyền nan tung chài, những thuyền chở hoa trái, rau màu xuất bến. Và khi tiếng chuông chùa Bổng ngân buông, chúng em mới rảo bước về nhà. Hôm nào, em cũng cảm thấy trong cặp sách em có tiếng nghé ọ, tiếng tù và, tiếng chuông chùa, sắc trắng của cánh cò ấp ủ, được em mang về nhà. Em càng thấy hồn em rung động một tình quê ấm áp vơi đầy.
Bài tham khảo 6:
Ai đã từng sống ở miền quê, dù đi đâu, làm gì vẫn không thể nào quên được cảnh những đêm trăng, nhất là đêm rằm.
Không có gì thú vị bằng lúc chờ trăng lên.
Sau khi mặt trời lặn một hồi lâu thì từ phía chân trời bên kia bóng trăng lấp ló toả ánh sáng non nớt, từ từ nhô lên khỏi mái nhà, chòm cây... Trăng tròn như cái đĩa, to sáng. Càng lên cao trăng như treo lơ lửng trên không và bồng bềnh trôi trên nền trời trong xanh, toả ánh sáng dìu dịu xoá mờ bóng đêm. Ánh trăng len lỏi qua các vòm cây, kẽ lá, rọi xuống sân tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp
Cảnh vật dưới trăng nào đâu có kém. Mặt đất như tráng bạc, mặt ao hồ lấp lánh. Con sông long lanh như chuỗi kim cương rung rinh trôi nhẹ về phía xa. Những lúc ấy, trên thuyền, mặc dòng nước trôi, ngồi ngắm trăng với dòng sông thì thích thú biết bao!
Ở bên kia sông, bãi cỏ được ánh trăng chiếu vào sáng rực lên như tấm thảm nhung xanh. Gió lay động ngọn tre rì rào, xào xạc như một khúc nhạc tâm tình. Trước thềm nhà, mấy khóm hoa phấn trắng, vàng rung rinh như muốn góp phần vào bức tranh quyến rũ của thiên nhiên.
Càng lên cao ánh trăng vằng vặc như mang một màu sắc mới, hàng cây ngập ánh trăng. Con đường như một chiếc mềm hoa. Xa xa, sân nhà ai vang lại tiếng reo hò của trẻ em nghe rộn rã, phá bầu không khí yên lặng của đêm trăng.
Càng về khuya trăng càng tỏ và xóm làng thêm lặng lẽ. Cảnh vật như đang im lìm ngủ dưới ánh trăng chan hoà.
Cảnh đêm trăng ở miền quê thật tuyệt vời, không khí mát mẻ, hiền hoà. Chúng em yêu trăng. Dưới vầng trăng sáng, chúng em đã vui đùa thỏa thích. Bao kỉ niệm êm đềm làm em nhớ mãi. Dù đi đâu xa, chúng em vẫn nhớ về vẻ đẹp thiên nhiên thơ mộng đó, một cái đẹp mà người dân thành thị không thể bỏ tiền ra mua được.
Bài tham khảo 7:
Một miền quê thanh bình, một buổi sớm mai thật mát mẻ. Cánh đồng lúa quê em đã vào mùa. Em rất vui khi được ngắm cánh đồng lúa chín quê em trước lúc mặt trời lên.
Trong làn gió se se lạnh của buổi sớm mai, không khí thoang thoảng một mùi thơm lạ lùng của lúa chín. Trước mắt em cánh đồng trải ra mênh mông, im lìm như còn đang ngủ, chỉ thấy một mặt phẳng với những gợn sóng lăn tăn. Thỉnh thoảng vài chú chim nhỏ bay qua. Những làn gió nhẹ thoảng đưa, cá cánh đồng xào xạc, nhẹ nhàng. Một lát sau, những tia sáng đầu tiên của bình minh trái nhẹ trên sóng lúa, những gợn sóng màu vàng đuổi nhau nối tiếp đến tận chân trời. Cánh đồng như đang chuvển động. Những chú chim từ trong các thửa ruộng bay vù ra chao lượn trên không trung, hót líu lo, chào đón một ngày nắng đẹp.
Mặt trời lên cao, toả ánh nắng chói chang xuống cánh đồng lúa màu vàng trông như một bức tranh tuyệt đẹp, không màu sắc nào của hoạ sĩ có thể vẽ nên.
Trời mỗi lúc một nắng hơn, từng làn gió thổi mát lạnh, làm cho những đợt sóng thi nhau chạy. Trên cánh đồng lúc bấy giờ đã có những đoàn người ra đồng gặt lúa.
Từ trên các bụi cây, tiếng chim cu gáy đã gù vang cánh đồng báo hiệu một mùa bội thu. Thoang thoảng trong gió mùi hương của lúa, mùi hương gợi nhớ một nồi cơm ngon, mang đậm hương vị quê hương.
Cánh đồng lúa chín với vè đẹp và hương vị đồng nội ngọt ngào luôn đọng lại trong em một kỉ niệm đẹp đẽ về quê hương. Một buổi sớm mai hồng được ngắm biển lúa vàng, em thấy thú vị biết bao.