Dàn ý
Mở bài: Giới thiệu chị gái của em
Thân bài:
a. Tả bao quát
- Chị gái em là con thứ mấy trong nhà?
- Năm nay chị bao nhiêu tuổi?
- Chị đang học hay đi làm? Ở đâu?
b. Tả ngoại hình
- Chị gái em có dáng người thế nào?
- Làn da của chị màu gì?
- Khuôn mặt của chị có hình dáng gì?
- Tóc của chị em như thế nào?
- Đôi mắt của chị em ra sao?
- Trang phục chị gái em thường mặc thế nào?
c. Tả tính cách, hoạt động
- Sở thích của chị em là gì?
- Chị em là người như thế nào?
- Chị gái em đối xử với mọi người thế nào?
- Chị gái thường làm gì giúp đỡ em?
- Kể lại một kỉ niệm đáng nhớ của em và chị gái
Kết bài:
- Tình cảm của em dành cho chị gái
- Mong muốn, kì vọng của em ở chị gái
Bài siêu ngắn
Chị Nguyễn Quỳnh Nhi, 20 tuổi, sinh viên năm thứ hai Đại học Sư phạm Huế, là chị gái cưng của em.
Chị xinh đẹp, thuỳ mị, đoan trang. Chị mang cả vẻ đẹp của bà ngoại và của má. Tóc chị dài, óng mượt, thướt tha. Da chị trắng hồng, răng đều tăm tắp. Cặp mắt bồ câu dịu dàng. Hai bàn tay của chị thon thả, ngón tay búp măng. Chị vẫn gội đầu cho bà ngoại. Bà thương chị lắm.
Chị học giỏi, được học bổng. Ba má có ý định cho chị du học sang Mỹ sau khi tốt nghiệp Đại học. Chị rất thương em. Kì nghỉ hè nào về thăm nhà, chị cũng mua quà biếu bà, biếu ba má và tặng em. Chiếc đồng hồ để trên bàn học là quà chị tặng em. Chị gọi em là “Con thỏ vàng” của má.
Em rất tự hào và yêu quý chị Quỳnh Nhi. Em thầm hứa sẽ noi gương chị, vươn lên học giỏi như chị.
Các bài mẫu
Bài tham khảo 1:
Bố mẹ em có hai người con: chị Thuần và em. Em tên là Hậu. Tên hai chị em đều do bà ngoại đặt cho.
Chị Thuần hơn em 9 tuổi, khi em lên học lớp 5, chị đã là sinh viên năm thứ hai Đại học Y khoa Hà Nội. Chị rất xinh đẹp, có nước ra trắng hồng như làn da mẹ. Chị để tóc dài, óng mượt, phong cách trang trọng thướt tha. Hàm răng của em không đều và trắng đẹp như hàm răng chị Thuần. Nhưng cả hai chị em đều có má lúm đồng tiền.
Chị gái của em có đôi bàn tay búp măng xinh xắn. Chị siêng năng từ nhỏ, học được ở bà và mẹ bao điều tốt đẹp: dịu dàng, chu đáo, ngăn nắp, khéo léo... Bà nói: "Đang ốm mà cháu Thuần sắc thuốc cho bà, bà chỉ uống một thang là khỏi bệnh ngay...". Chị biết nấu nhiều món ăn ngon, có tài cắm hoa và thích trang trí.
Chị sống sạch sẽ và nền nếp. Em noi gương chị, cố bắt chước học theo, làm theo. Chữ chị viết rất đẹp, học giỏi các môn tự nhiên và tiếng Pháp. Chị là học sinh giỏi Trường Trung học Phổ thông Hoàng Văn Thụ, được tuyển thẳng vào Đại học. Hai năm liền, chị được học bổng toàn phần. Hè nào về nhà, chị cũng dành dụm ít tiền mua quà biếu bà, tặng bố mẹ và cho em gái. Người nào cũng vui khi nhận được quà của chị.
Mẹ không cho em nằm ngủ với bà. Mẹ bảo: "Cái Hậu đoảng lắm ! Cứ vừa nằm vừa giãy thì bà ngủ làm sao được". Chị Thuần vinh dự được nằm ngủ với bà. Chị hay nấu nước lá thơm gội đầu cho bà, cho mẹ và em gái.
Chị thích mặc quần bò, vận áo màu trang nhã. Áo quần cũ nhưng trông chị mặc toát lên một vẻ đẹp bình dị, kín đáo, khiêm nhường.
Bà con, anh em nội ngoại, bạn học cũ và mới, ai cũng quý mến chị. Bà thường nhắc em: "Cháu cố lên, học giỏi như chị Thuần...". Mỗi lần được giấy khen học sinh tiên tiến đem về, bố mẹ lại cười và nói: "Con gái út ít của bố mẹ học giỏi gần bằng chị Thuần rồi đấy, cố lên con ạ !...
Chị Thuần của em giỏi lắm! Em rất yêu và tự hào về người chị gái thân thương của mình.
Bài tham khảo 2:
- Hà đứng yên để chị tết tóc cho nhé! Xong rồi đấy! Đẹp chưa nào, cô bé?
Chị Thanh sáng nào cũng chải đầu cho em. Hai bàn tay chị mới nhẹ nhàng làm sao! Thoáng chốc, tóc em đã được tết gọn thành hai bím, buộc bằng hai chiếc nơ hồng xinh xinh.
Chị Thanh là chị gái của em. Năm nay, chị mười lăm tuổi, là học sinh lớp 9 của trường Trung học cơ sở Nguyễn Du.
Cũng bởi cái dáng cao gầy mà bạn bè cùng lớp đã đặt cho chị biệt danh là “Thanh kều". Mái tóc chị Thanh dài đến ngang lưng và đen mướt. Nước da trắng trẻo, đôi mắt hiền dịu cùng nụ cười thân thiện tạo cho gương mặt chị một vẻ dẹp mộc mạc, dễ thương.
Nhiều năm liền, chị Thanh đạt được danh hiệu Học sinh xuất sắc. Môn chị học giỏi nhất là môn Văn. Chị ham đọc sách và thích tìm hiểu những điều kì thú trong thiên nhiên. Chị cũng là cây bút quen thuộc của tập san Tuổi hồng và Mực tím.
Mảnh vườn nhỏ trước nhà là thế giới riêng của chị. Chị trồng hoa hồng, hoa cúc, cẩm chướng, loa kèn, thuỷ trúc„ và những bụi tóc tiên, dương xỉ xùm xoà dọc lối đi. Đôi tay khéo léo của chị đã tạo nên những bình hoa, giỏ hoa thật đẹp để trang trí cho phòng khách và bàn học, làm cho căn nhà nhỏ luôn rạng rỡ và đầy sức sống.
Nhờ có tính kiên nhẫn của chị Thanh mà em đã bỏ được nhiều tật xấu như ham chơi, lười học và hay ỷ lại. Chị ân cần khuyên nhủ, hướng dẫn em trong lúc học, lúc chơi. Chị thường bảo em rằng:
- Nhà mình nghèo, em chớ nên so sánh, đua đòi với các bạn con nhà giàu. Chị em mình hãy cố gắng chăm ngoan, học giỏi để làm vui lòng ông bà, cha mẹ. Cứ chăm học, chăm làm thì sau này tự mình sẽ làm nên tất cả.
Tuy chỉ hơn em vài tuổi nhưng chị Thanh tỏ ra "người lớn” hơn em nhiều lắm.
Em coi chị Thanh như người bạn thân thiết và đáng tin cậy. Có gì băn khoăn, thắc mắc em cũng hỏi chị và bao giờ cũng được giải đáp đến nơi đến chốn. Em học được từ chị gái của mình nhiều điều hay, điều tốt. Thấy chị Thanh được thầy cô và bạn bè yêu mến, em rất tự hào.
Bài tham khảo 3:
Ở nhà, ai em cũng yêu quý. Nhưng em yêu quý nhất là chị em. Chị đã học đại học và hằng ngày chị phải bắt xe buýt để lên trường ở trên Hà Nội.
Chị em có khuôn mặt hình trái xoan. Đôi mắt của chị to, tròn và còn óng ánh. Tóc chị ngắn đến ngang vai và mượt mà. Chị có một làn da trắng trẻo. Vóc người của chị dong dỏng. Chị là một người dịu dàng, chăm chỉ, cần cù, nhanh nhẹn. Chị như là một người cô giáo thứ hai của em. Mỗi khi có bài khó, em thường hỏi chị. Chị chỉ mất vài giây suy nghĩ là đã chỉ cho em rất dễ hiểu.
Chị ngày nào cũng phải dậy sớm để đi học. Chị sắp thi học kì, phải học thuộc nhiều câu hỏi. Chị luôn luôn phải thức đêm để học thuộc. Có khi 5 giờ sáng chị mới ngủ. Em biết là chị học mệt như thế nên chị em nhờ em việc gì em cũng sẵn sàng giúp đỡ. Chị thường nhờ em kiểm tra lại mỗi khi chị học thuộc bài.
Chị luôn là người mà em yêu quý nhất. Em đã làm rất nhiều điều có lỗi với chị làm chị phải quát mắng em. Em biết khi chị mắng em thì trong lòng chị cũng rất buồn. Vì thế, em phải yêu quý chị thật nhiều!
Nguyễn Văn Tín - Trường Tiểu học Nguyễn Du