Thân cây màu nâu, to bằng cả vòng tay ôm của em. Ngọn cây cao đến lưng chừng lầu một.
Bao bọc xung quanh làng là những luỹ tre đã hàng trăm năm tuổi. Rễ tre, gốc tre, tay tre ken dày đặc.
Phong cảnh vùng này rất đa dạng. Bên cạnh những cánh đồng bát ngát chạy dài tới chân trời là những đầm sen mênh mông.
Cây ớt cao chỉ độ năm, sáu tấc, thân chia thành nhiều nhánh nhỏ. Lá ớt bé bằng hai đốt tay, mỏng và xanh thẫm.
Trong sân trường em có một cây phượng vĩ, có lẽ đã vài chục tuổi. Ngọn cây cao hơn nóc nhà, cành lá xum xuê che rợp một khoảng đất rộng.
Nếu không kiếm được bàng quế, cố mày mò, thám thính vớ được trái bàng đực ăn cũng mê li hết sức; bàng cái nhiều hơn và mọc từng chùm,
Cây đa tọa lạc trên một bãi cỏ rộng đến ba sào cạnh ngã ba đường vào xóm Bầu xóm Bến
Đêm nay là đêm cuối cùng nằm ngủ trong ngôi nhà làm bằng gỗ tràm của ngoại ở Khánh Lâm.
Câu chuyện cổ người anh hùng làng Gióng vung gộc tre đánh đuổi giặc Ân chợt nhớ lại như đưa em về cõi mộng ngày xưa.
Sự hồi sinh của cây sồi già đã nói lên sức sống kì diệu của thiên nhiên tạo vật.
Dáng liễu gầy mảnh mai. Thân cây chỉ to bằng ngón tay cái người lớn. Da liễu bóng, hình như lúc nào cũng làm duyên tô một lớp phấn mỏng mịn màng.
Em rất yêu thích những bóng cây nơi sân trường, những tán lá rợp mát xòe rộng ngập tràn kỉ niệm. Và có lẽ, em yêu nhất là cây phượng vĩ nơi góc sân trường.