Đề bài

(trang 77 SGK Ngữ văn 6 tập 1)

Trong cuộc sống có trải nghiệm đem lại cho em niềm vui, sự tự hào, hạnh phúc, có trải nghiệm mang lại cho em sự sợ hãi, nỗi buồn, tiếc nuối. Nhưng dù có thể nào, từ những trải nghiệm đó, em có thể rút ra những bài học để trưởng thành hơn. Ở bài Tôi và các bạn, em đã được hướng dẫn viết bài văn kể lại một trải nghiệm. Trong bài này, em sẽ tiếp tục viết bài văn chia sẻ kỉ niệm đáng nhớ của bản thân với yêu cầu cao hơn. 

Video hướng dẫn giải

Lời giải chi tiết

       Nhờ vào danh hiệu Học sinh giỏi năm ngoái mà tôi được bố mẹ thưởng cho một chuyến du lịch đến bãi biển Vũng Tàu xinh đẹp. Hôm ấy, tôi không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình: vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng tôi đạt được khi có thành tích tốt. A! Taxi đến rồi!

       Ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm, tôi thấy thành phố nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường đều là cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu hành… Woa! Cuối cùng chúng tôi cũng đã đến biển rồi sao? Biển Vũng Tàu mơ mộng nhưng cũng tràn đầy sức sống đã làm tôi mê mẩn nãy giờ. Ôi! Cái mùi mằn mặn trong làn gió thổi nhẹ qua mái tóc cũng đủ cho tôi cảm thấy sung sướng rồi! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn từ cửa sổ tầng năm mà thấy Vũng Tàu sao hùng vĩ, xinh đẹp đến thế! Hôm nay thời tiết thật đẹp, bầu trời trong xanh, không một gợn mây. Có một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ. Khi bố mẹ bảo tôi có thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh như bắt được vàng, tôi đã mong chờ giây phút này lâu lắm rồi! Bước xuống làn cát mềm mịn, tôi cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt bằng nhung vậy! Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ vẫy lên chân. Những ngọn sóng nghịch ngợm từng đợt vỗ đến chân tôi. Nước biển mát thật đấy! Tôi thấy biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Cái trắng ngà, cái đo đỏ, cái lại hồng nhạt,… Nhìn khắp bãi, ngoài vỏ ốc còn có các chiếc dù đủ màu sắc sống động như có những cây kẹo mút khổng lồ vậy!

Các du khách ở đây đa số là người nước ngoài, họ rất vui vẻ và thân thiện. Họ ra đây để chơi thể thao như: bóng chuyền,… Nếu đã nói đến biển, người ta sẽ nghĩ ngay đến hải sản. Vì thế đến biển Vũng Tàu mà không ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn tôi và gia đình vào một tiệm bình dân trên bãi để ăn: nghêu, tôm, mực, cua,… Ngon quá! Đã xế chiều, gia đình tôi về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lý đi về. Nhìn ra ngòai, tôi thấy một bầu trời ửng đỏ. Mẹ tôi bảo đấy là trời đang nấu cơm. Khác với buổi sáng, trời hoàng hôn trên biển có vài đám mây đủ màu trôi bồng bềnh. Trông chúng như những cây kẹo bông gòn màu sắc mà mẹ mua cho tôi khi còn nhỏ. Biển thì phẳng lặng, trầm tính hơn biển buổi sáng. Trên bãi cũng ít người tắm hơn vì họ cũng như chúng tôi, đều về nghỉ ngơi… Đã đến giờ chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và thấy cảm kích vì được đến một danh lam thắng cảnh của đất nước.

       Tôi sẽ cố gắng học tốt để được bố mẹ cho đến đây một lần nữa, có thể thưởng thức không gian hùng vĩ. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi in sâu vào trái tim và tâm hồn tôi như một kỉ niệm đẹp và đáng nhớ trong kì nghỉ hè lớp Sáu. Hẹn gặp lại năm sau đấy, Vũng Tàu ơi!

soanvan.me